Trong thời điểm mới đây, màn ảnh Việt rất ít khi công chiếu các phim Pháp. Thế nhưng Eternité là một ngoại lệ vì được đạo diễn bởi Trần Anh Hùng. Sinh năm 1962 tại Đà Nẵng, anh tới Pháp sinh sống và theo học ngành điện ảnh. Trong hơn nhị thập kỷ, È cổ Anh Hùng chỉ làm cho có sáu phim điện ảnh nhưng đủ để khẳng định tiếng tăm trên mặt bằng trái đất. Bộ ba thành quả về vietnam của anh gồm Mùi đu đủ xanh (1993), Xích lô (1995) và Mùa hè chiều thẳng đứng (2000) đều được bình chọn cao, trong đó thành quả đầu tiên được đề cử Oscar Phim nói tiếng nước ngoài.
Chân dung đạo diễn Trần Anh Hùng
Cách đây không lâu, È Anh Hùng từng gây lưu ý khi chuyển thể tiểu thuyết Rừng Nauy lên màn ảnh rộng vào năm 2010. Với tầm ảnh hưởng của anh, tác phẩm mới nhất là Eternité được nhiều người theo dõi và giới điện ảnh trong nước đợi mong. Phim được chuyển thể trong khoảng tiểu thuyết L’élegance des veuves (Nét duyên góa phụ) của nhà văn Alice Ferney. Theo Nai lưng Anh Hùng, đây là dự án lưu lại sự chuyển đổi đẳng cấp của anh. Đạo diễn thí nghiệm cách thức khiến cho phim mới là chủ động lược bỏ gần hết tình tiết, mâu thuẫn… để mở tuyến đường cho xúc cảm.
Eternité có bối cảnh trải dài hơn 100 năm, quay quanh những gia đình quý tộc vùng quê. Trong đó, nổi bật nhất là chân dung của ba người thanh nữ Valentine (Audrey Tatou), Mathilde (Mélanie Laurent) và Gabrielle (Bérénice Bejo). Họ trải qua ái tình, lấy chồng, hình thành những đứa con rồi chứng kiến vòng tuần hoàn đó lặp lại. Cuộc sống của họ không chỉ có vui vẻ mà còn cả những giọt nước mắt đau khổ.
Ái tình là vĩnh cửu trong "Eternité"
Sự vĩnh cửu mà đạo diễn đề cập là khi nam nhi, phụ nữ yêu nhau, hiện ra những đứa con. Đến lượt chúng lại sắm đến người phối ngẫu để truyền ngọn lửa đó tới muôn thuở sau. Phim mở đầu trong khoảng cuối thế kỷ 19 nhưng xong xuôi ở thời văn minh. Thủ pháp chuyển cảnh Đồng thời giữa dĩ vãng và hiện thực góp phần tạo ra tuyệt vời về sự vĩnh hằng. Người theo dõi trải qua những cung bậc vui bi thiết cùng các nhân vật, thấy hình bóng của họ lặp lại vượt qua không gian và thời điểm.
Đối với phim của È cổ Anh Hùng nói chung và đặc biệt là Eternité nói riêng, khán giả phải bỏ dở cái đầu duy lý và nhìn nhận từ góc độ xúc cảm. Về mặt câu chuyện, công trình giảm nhẹ phổ thông cụ thể mang tính thực tế trong truyện gốc (như số mệnh của phổ thông người con trong Thế chiến). Cách thức kể này phát hành một cõi riêng, nơi các nhân vật chỉ đối diện với bạn dạng ngã và sự vĩnh cửu trong cuộc sống.
Nhị minh tinh Mélanie Laurent và Bérénice Bejo trong phim
Với những người xem muốn có các diễn biến cam go, Eternité sẽ khiến cho họ thuyệt vọng vì nội dung có phần đều đều. Ngay cả các bi kịch cũng không được tuân theo kiểu "dữ dội" để tạo tuyệt hảo tức thì. Phim của È cổ Anh Hùng chẳng phải để phân tách logic, không phản chiếu phố hội và cũng không thể xem trong nhanh nhẹn. Chúng là để người lữ hành nhẩn dơ dáy, dạo chơi loanh quanh những sườn hình để rút ra những giọt suy tư mà mình tâm đắc.
Về mặt hình ảnh, không cần phải bàn thêm về sự duy mỹ của Trằn Anh Hùng. Từng cảnh được bố cục chặt chẽ, mài giũa tới từng chi tiết bé xíu. Chúng hiện lên như những bức ảnh đầy mỹ miều với con người khiến cho chủ thể. Các sinh hoạt khôn cùng chung như nô giỡn, bơi lội, qua bàn tay của anh đều tạo tuyệt vời thị giác mạnh. Trong phim này, bà xã đạo diễn là È cổ Nữ Lặng Khê đảm nhận vai trò giám đốc nghệ thuật. Cô biểu lộ chất thẩm mỹ đặc thù qua cách bài trí trang bị, thiết kế phục trang cho các nhân vật.
Công trình "nhấn chìm" người theo dõi trong cái đẹp
Dường như, giọng dẫn truyện của Yên Khê cũng là sợi dây neo giữ các cảnh quay có phần rời rạc với nhau. Một "người dẫn truyện" thứ nhì chính là phần nhạc phim. Thành quả dài gần 110 phút thì phần nhạc vang lên 80 phút, gồm nhiều bài độc tấu piano. Trần Anh Hùng vốn quan điểm âm nhạc là để mua bán xúc cảm với người xem, phát hành sự đồng điệu trong tâm hồn. Trong Eternité, nhì điểm mạnh của anh đã được đẩy lên tối đa để che mờ một câu chuyện đơn điệu và các hero mờ nhạt về tính bí quyết.
Eternité giống một tập tranh xinh tươi để người theo dõi có thể tự mua thấy bản thân mình trong từng bức vẽ. Người trẻ trung ham mê cảnh đôi trẻ đan bàn tay vào nhau, đắm đuối quên cả đất trời. Bậc phụ vương mẹ lại yêu cảnh Valentine hôn đứa con gái nồng thắm với tất cả tình mẫu tử. Có người lại thổn thức với hình ảnh người thiếu nữ già nằm trên giường, đôi mắt trĩu nặng với nỗi cô độc đè nén hàng chục năm.
Nội dung về tình mẫu tử khiến khán giả nội địa có thể "cảm" được
Có vấn đề thú vị là Eternité dù là phim Pháp nhưng khán giả vẫn có thể nhìn ra "chất Việt" của Trằn Anh Hùng. Người thiếu nữ trong phim mang nhân dáng châu Âu nhưng lại khá giống hình mẫu truyền thống như trong Mùi đu đủ xanh hay Mùa hè chiều thẳng đứng. Họ có phần cam lòng, hy sinh và có cuộc sống gắn bó mái nhà. Mùa hè chiều thẳng đứng và Eternité đều có ba người thanh nữ, nhưng ba đại minh tinh nước Pháp có phần xa cách hơn Như Quỳnh, Lê Khanh và È cổ Nữ Lặng Khê.
Tác phẩm mới nhất của È cổ Anh Hùng là một phim thí điểm với tiếng nói điện ảnh khác lạ. Ở đôi chỗ, đẳng cấp của đạo diễn là thử thách thật sự với đại bộ phận người xem. Nhịp độ lờ đờ, âm nhạc tràn đầy và cách thức dựng cảnh phi tuyến tính tạo cảm giác quanh lẩn quẩn, mơ hồ. Tất nhiên với những tâm hồn đồng điệu, tác phẩm là một bài thơ về tình yêu, tình mẫu tử, sự vĩnh cửu qua bao kiếp người. Ở nơi này, người sương phụ gieo chính mình tham gia bóng tối. Ở nơi khác, tiếng khóc chào đời của một sinh linh bé nhỏ lại vang lên. Sợi dây yêu thương không mất đi, nó chỉ được truyền trong khoảng thế hệ này sang thế hệ khác.
Xem thêm: phim sex
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét